#90 My Sun Protection Story

Tâm Sự Chuyện Bôi Kem Chống Nắng

Tớ chỉ bắt đầu bôi kem chống nắng từ hồi 24-25 tuổi, quãng 3-4 năm gần đây. Mà thời gian đầu còn bữa đực bữa cái, hoặc dùng không đủ lượng.

Bây giờ khá nhiều bạn trẻ đã bắt đầu tìm hiểu về dưỡng da, trang điểm, kem chống nắng từ… 15 tuổi. Tớ thì… 17 tuổi, có lần tí toáy thử kem chống nắng của Sunplay, bôi xong mặt hơi trắng hơn bình thường một tí, cô bạn hỏi luôn mày trang điểm à? Học sinh cấp 3 khoảng những năm 2005 chẳng ai trang điểm cả, việc làm đẹp như kiểu là tội lỗi. Tớ bảo không, tao bôi kem chống nắng nhưng cô bạn dù thân vẫn không tin. Thế là tớ cũng chẳng dùng kem chống nắng nữa =)) Sành điệu thì chỉ nhuộm tóc, đi xe tay ga, chứ đánh son, phấn phiếc này nọ không bao giờ. Đôi lúc người nhà đi HQ với Nhật về tặng cho mẹ tớ mấy bộ kem dưỡng da, dùng không đến mẹ lại cho tớ, nên thi thoảng tớ cũng bôi trát ít Skinfood và SK-II cho da mịn =)) <đúng nông dân luôn, 18 tuổi đã SK-II>

Quotes-About-Traveling-Part-II

Những năm tháng đầu tuổi 20 trôi qua với những chuyến đi phượt dài ngày… Tớ cưỡi lạc đà đi sa mạc 3 ngày 2 đêm ở Jodhpur, Ấn Độ mà không bôi tí kem chống nắng thì bạn phải hiểu là độ ngờ nghệch về dưỡng da của tớ như thế nào. Khi đó chỉ nghĩ đơn thuần là bôi kem chống nắng cho đỡ đen, mà thôi đen sẵn rồi khỏi bôi đi! Hành trang đi phượt vài tháng là cái balo 10 kí (toàn quần áo, và vài quyển sách), tuyệt nhiên chẳng bao giờ có lọ kem chống nắng. Giữa trưa nắng vỡ đầu ở Bagan, Myanmar vẫn hùng hục đạp xe, phi từ nhà nghỉ ra Old Town để xem chùa, chèo thuyền kayak ở Luang PraBang chọn giờ đẹp nhất là 1-4h chiều, tối về chân lằn rõ vệt da cháy nắng, lên đỉnh Pilatus ở Lucerne gần mặt trời thế mà không kính, không mũ :(( chưa kể vô số lần đi bộ giữa trời nắng và nóng như đổ lửa để tìm nhà nghỉ, tìm chỗ ăn, đi ra bến xe, trạm tàu… khắp từ Chiang Mai cho đến New Dehli. Đi biển thì cứ hứng lên là lôi sách với báo ra nằm đọc trên bờ từ Koh Samui đến cái đảo-gì-bỗng-dưng-quên-tên ở gần Cebu, Philippines. Tớ cũng học đòi phơi nắng như Tây, đơn giản vì tớ yêu nắng kinh khủng sau những ngày sống ở xứ sở sương mù ngày nào cũng trời cũng u ám một màu xám xám. Mỗi lần đi chơi về là mẹ xót xa nhìn tớ, kiểu tao đẻ mày ra để mày lang bạt phiêu liêu rồi đen nhẳng hết cả người thế này à? Và khi ở London bất cứ dịp hiếm hoi nào nắng chói chang, tớ lại làm bánh sandwich cùng bạn ra St James Park ngồi ăn, tán chuyện và tắm nắng =)) Nói ra tớ không thấy xấu hổ, cũng không hối hận. Tuổi trẻ chỉ có 1, ai cũng đã từng có thời bồng bột ngu dại.

travel-quote

Nhưng hồi đó ai gặp tớ cũng khen da đẹp, và hỏi cách chăm sóc da. Tớ đi gội đầu, đi shopping, đi ăn, gặp bạn mới, đồng nghiệp mới và cả những người hết sức random xa lạ trên đường, thi thoảng lại hỏi “Sao da mày đẹp thế?” Với người phương Tây, da đẹp là da không bị mụn/clear, mịn, sáng khoẻ (không phải trắng) dù hồi đó da tớ không trắng như giờ vì như nói ở trên, tớ phơi nắng kinh hoàng, hầu như hè nào 3 tháng tớ cũng phượt lên rừng xuống biển và đầu thì luôn trần, mặt luôn naked/à lúc này hình như biết trang điểm rồi.

Travel-Quote-2.2

Lúc đó tớ còn là cô sinh viên nghèo nữa, luôn nghĩ mua một thỏi son £3 có khác gì thỏi son £30 ngoài cái vỏ đâu, học BA nên biết thừa các kiểu mánh khoé marketing, target market, brand image, 4Ps vân vân và mây mây. Cả năm cả tháng dùng mãi một lọ nền, một thỏi son, một cái kẻ mắt, vẫn xinh. Người yêu không để ý mỗi lần mình có quần áo mới, nói gì đến việc đổi màu son. Một lúc nào đó, trong đầu cũng có suy nghĩ là “tiêu tiền vào mấy cái phấn son phù phiếm này làm gì, có thừa tiền đâu”, và đánh đồng mấy bạn như vậy là nhảm nhí, thừa tiền cơ, cái này có lẽ là suy nghĩ chung của những-bạn-không-thích-mỹ-phẩm. Nhưng đó chỉ là suy nghĩ rất thoáng qua thôi, vì thời gian đó tớ không quan tâm lắm đến mỹ phẩm, dưỡng da này nọ, tớ còn rất nhiều thứ khác để bận tâm =)) Thứ tớ dành tiền nhiều nhất, và sẵn sàng dành nhiều tiền nhất có lẽ là sách, trước khi blog về mỹ phẩm tớ đã từng có 1 trang blog viết về sách, nhưng lâu rồi tớ cũng không viết.

Beautiful-Girl-Reading-Book-Wallpaper

Bây giờ, nhà lúc nào cũng có ít nhất 10 lọ kem chống nắng đợi để dùng… Tại sao từ 1 người không có ý thức khái niệm gì về kem chống nắng lại trở thành beauty blogger? Chuyện thì dài, nhưng có lẽ xuất phát từ sở thích thích ghi chép và chia sẻ. Ở bất kì giai đoạn nào, tớ cũng hoàn toàn thoải mái và hạnh phúc với những gì tớ lựa chọn. Giờ đã hiểu tại sao có người trả £30 thay vì £3 cho 1 cây son khác với cái vỏ trông-xấu-hơn-một-chút. Ngày xưa tớ chỉ dùng/có nhõn một cây son của L’Oreal, thi thoảng về nhà, mẹ đc người ta tặng son Dior, Chanel không dùng đến đem ra cho tớ dùng, lúc đó mới đc nếm thử vị son khác chứ tuyệt nhiên không có khái niệm hàng high-end và drugstore. Về sau đi làm, một phần vì cô bạn thân hay dùng Chanel nên hai đứa hay lượn ra đó xem và thử, chứ không phải vì tớ nghĩ “Chanel hơn L’Oreal”. Cây son Chanel đầu tiên tớ tự mua tên là Romance thuộc dòng Rouge Coco Shine, một cây cực dễ dùng… cho những ai mới bắt đầu tập thoa son :”>

chanel-rouge-coco-shines

Cũng có lúc nào đó, tớ bị lệ thuộc vào skincare, kiểu sợ hãi tuổi già, rồi phải cố gắng bôi trát cho đủ lượng kem chống nắng không da nhăn nheo, xấu lắm! Đời hết vui từ đây T__T Và bất chợt một hôm nhận ra rằng, cuộc sống này chẳng phải đã quá đủ những thứ làm ta buồn, stressed rồi hay sao? Nếu những năm tháng tuổi trẻ ngây ngô kia, tớ không biết về dưỡng da, nhưng lại vẫn sống rất vui vẻ và hạnh phúc, da vẫn đẹp và mặt vẫn tươi không cần tưới. Thì tại sao đến lúc mình có nhiều kiến thức hơn, bản lĩnh hơn lại bị những thứ “phù phiếm”, cũng chính là những thứ mình yêu thích chi phối? Nên bây giờ, một vài buổi sáng bôi bớt đi 1 chút kem chống nắng cho mặt đỡ dầu, hôm nay nghỉ ở nhà à, thôi nghỉ luôn kem chống nắng nhé, cũng chẳng sao. Tập trung nhìn vào những thứ làm mình hạnh phúc, vui vẻ, yêu đời, suy nghĩ tích cực, yêu người, yêu từng khoảnh khắc của cuộc đời. Chẳng phải phụ nữ hạnh phúc là phụ nữ đẹp nhất sao?

happy_girls_photo

Và đôi khi, bớt quan tâm một chút đến vẻ bên ngoài, đến làn da, đến mấy thứ phù phiếm này, sẽ làm bạn hạnh phúc hơn đấy 😉 Bớt khắt khe với vẻ ngoài của chính bản thân mình, và cả của những người xung quanh nữa. Dù chưa có một ngày nào da bị xấu đau đớn như những bạn bị mụn acnes, và càng không thể hiểu hết những mặc cảm, tự ti các bạn có mụn gặp phải, nhưng tớ chưa từng làm tổn thương bất kì 1 ai có làn da hay ngoại hình xấu cả… Vì tớ hiểu, như 1 kẻ mê sách “Don’t judge a book by its cover”. Chúng ta dành 1 tiếng để làm đẹp ở bên ngoài mỗi ngày, thì cũng nên dành 1 tiếng còn lại để làm đẹp bên trong nhé. Đối với tớ bây giờ, phụ nữ đẹp nhất là biết làm mình hạnh phúc, và làm cho cả những người khác hạnh phúc nữa!

GG,

P/S: Bài này viết không phải để cổ vũ các bạn dùng ít kem chống nắng đi, hoặc nghỉ luôn nếu không thích. Tất nhiên, tốt nhất vẫn là dùng đủ, bôi đúng lượng kem chống nắng hàng ngày. Chắc chắn, tớ vẫn sẽ khuyên các bạn đọc như thế vì đó là lời khuyên đúng. Nhưng, nếu bạn cũng đã từng như tớ, cảm thấy bản thân không thể vui vẻ apply đúng, đủ lượng hàng ngày, và làm chính mình thấy stressed, áp lực thì… thay vào đó, thi thoảng bôi ít đi một xíu, bớt phiền lòng đi để luôn vui vẻ và thoải mái. Vậy thôi ạ! ^^

Đừng quên follow tớ trên Facebook & Instagram nhé 😉

64 thoughts on “#90 My Sun Protection Story

  1. Em chỉ muốn được nhấn 1000 likes cho bài viết này của chị 😀 E hay follow các blog và trang làm đẹp, thấy nhắc rất nhiều về vụ bôi đủ kem chống nắng mà em cứ kệ :)) Em nghĩ chăm sóc bên ngoài là 1 phần, làn da đẹp còn đến từ chế độ ăn uống, tập luyện và cách mình giữ cho bản thân luôn cảm thấy thoải mái, không bị stress. Kiến thức làm đẹp thì cứ phải cập nhật nhưng áp dụng cho mình như thế nào thì chỉ bản thân là hiểu rõ nhất. Em luôn đón chờ những bài viết mới trên blog của chị. Chúc chị luôn xinh đẹp và vui tươi ❤

    1. Cảm ơn em nhiều lắm ^^ Có lẽ, sống thật với bản thân mình là 1 điều khó khăn, và em làm được điều đó là hơn nhiều người rồi. Quan trọng là mình thấy thoải mái, và luôn vui vẻ nhỉ ❤

  2. Bài viết của chị GG rất hay và chân thực ạ. Em cám ơn chị đã viết bài này, nói hộ lòng em chị ạ. 🙂 (dù da em ngày xưa chạy nhảy lung tung có đẹp không thì em không nhớ nữa)

  3. Ôi, đọc thời tuổi trẻ của chị thấy khác hoàn toàn so với tưởng tượng ban đầu của em về chị, em nghĩ chị nhẹ nhàng, nữ tính và dịu dàng đúng điệu gái Hà thành ngày xưa ấy. Không ngờ chị có 1 tuổi trẻ nổi loạn không kém ai 😀

    1. Ủa em đọc ra là 1 người nổi loạn à :(( Thật ra chị cũng không dịu dàng lắm đâu, nhưng mà cũng chưa bao giờ bị nói là nổi loạn. Chỉ là có chút cá tính thôi í :”>

  4. Em cũng nhớ cái thời lon ton ngoài đường mà ko sợ gì hết, giờ mỗi lần ra ngoài là như ninja. Chị nói đúng, có nhiều lúc nên quên đi lo âu để tận hưởng cuộc sống 1 tí thì mới vui vẻ đc… 🙂 Bài chị phản ánh đúng tâm trạng ghê hihihihi. Iu chị

  5. Em cũng chung ý kiến với chị. Vì thế dù thỉnh thoảng em hay thấy chị đi cmmt chỗ này chỗ kia “Nhớ dùng kcn nhé!”, “Hãy dùng kcn nhé!” em cũng…đọc vậy thui. Em vẫn…chưa dùng lại kcn vì cảm giác mỗi lần dùng xong da em lại bị lên mụn. Em dùng tới 3 loại rồi hok thấy khá hơn nên tạm thời skip. Giờ da em ổn lại rùi, có lẽ em lại tiếp tục tìm cho mình lọa kcn nào có thể chinh phục làn da em thui chứ sạm đi nhìu quá rùi. Hihi

    1. Chị nghĩ nếu dùng kcn đủ, mà tự bản thân mình thấy thoải mái, thì đó là việc tốt nhất í :(( Nhưng rất tiếc bản chất chị không hẳn là yêu thích, dù thực lòng rất muốn yêu thích nó. Khác với việc ăn uống, chị ăn gạo lứt, rau nhiều rồi giờ quen miệng bảo ăn lại gạo trắng thì lại không ăn được vì nó lạt miệng. Công cuộc tìm kem chống nắng phù hợp thật là khó khăn :(( Cái nào tốt thì giá quá ư là mắc

      1. Hi vâng, em nghĩ trong skincare tinh thần là một điều rất quan trọng. Chị bây h chỉ ăn gạo lứt thôi hả chị? Chị giống papa em, papa em ăn chay. Hồi bị tai nạn, em nhắc papa ăn uống cho đầy đủ chất, chiu khó ăn thêm chút thịt, rồi khỏe lại thì ăn chay tiếp. Mà nhất định là không, vì “bây h bố không ăn thịt được nữa. Ngửi thôi đã thấy sợ rồi!” :-p

        1. Hồi đầu tập ăn gạo lứt chị ăn gạo lứt trắng thôi vì nó dễ ăn nhất, nhưng giờ lên level có thể ăn gạo lứt cẩm/tím than ^^ Và cả gạo gaba nữa. Ngon lắm, hihi.

            1. Gạo lứt là nó còn nguyên lớp cám ở ngoài, lớp này mới chính là lớp nhiều chất dinh dưỡng em nhé 🙂 Còn chị thích ăn vì nó ngon thôi.

                1. Đúng rồi em, chị không còn ăn gạo trắng nữa từ lâu lắm rồi 🙂 ăn gạo này xong quay lại gạo trắng sẽ thấy nó không ngon, hơi nhạt miệng 🙂 Chưa kể đường gluco trong gạo trắng rất cao và thuộc loại đường chuyển hoá nhanh không tốt cho cơ thể.

  6. Em thích bài này của chị quá ạ <3, đặc biệt là những dòng kể về tuổi trẻ. Lúc còn sinh viên em chỉ mê đi khắp nơi, mê sách điên cuồng không hề biết chăm sóc da ngoại trừ dùng sửa rửa mặt, lúc đó da không trắng nhưng mịn, bóng khỏe lắm. Tháng nào cũng bỏ heo để cuối tháng đi mua sách, bạn bè em còn chọc đọc sách thay cơm :), thế nhưng từ hôm tốt nghiệp chuyển nhà trọ, em phải gửi nhờ sách ở nhà bạn, đến khi nhận lại thì bị chuột cắn, rồi mùi gián nữa, nhìn xót vô cùng. Giờ em không mua nhiều nữa, hay đọc ebook hơn, vì mua xong nhà trọ k có chỗ để, hư sách thì lại xót. Uhm em đồng quan điểm với chị, con gái phải học cách yêu bản thân, mình còn không yêu mình thì sẽ không ai yêu mình; cứ nỗ lực hoàn thiện mỗi ngày và chia sẻ nhiều hơn thì sẽ hạnh phúc và xinh đẹp ❤ Cảm ơn chị về bài viết rất ý nghĩa này ạ!

  7. Trời ơi e thích bài này của chị lắm lắm lắm ý ❤ E cũng rất quan tâm đến làn da tuy da e cũng may mắn khá đẹp nhưng em cũng từng đi khắp mọi nơi xong từ trắng hồng thành đen bóng. Nhiều lúc em luôn nghĩ phải dưỡng da thế nọ thế kia nhưng những lúc chơi bời thì em rất là bất chấp, giữa trưa nắng e cũng lao ngay xuống biển được. Miễn là mình thấy vui là được. Mọi cô gái đều đẹp theo một cách nào đấy ❤

  8. Aww chị viết bài này như kiểu tâm sự chia sẻ với các cô gái vậy. Em là người rất ngại bình luận và nói chuyện ở trên mạng xã hội nhưng đã bị chị bỏ bùa nên vượt qua được tí ti xấu hổ để cũng chia sẻ với chị đôi ba suy nghĩ của em rùi :’> . Đọc xong bài của chị em thấy yêu sách hơn ý, kiểu như là sách k chỉ làm cho ng đọc tích luỹ thêm tri thức mà còn làm tính cách hay lời nói trở nên mềm mại và có hồn hơn ý (ui sến quá :'().
    Quay trở về với kcn, em cũng nghe công dụng của kcn từ hồi học cấp 3 và bản thân da mặt cũng có tàn nhang nhưng mà do lười điếc k sợ súng nên k dùng bao giờ hoặc thỉnh thoảng bôi bôi một dịp (đợt em học quân sự nắng nóng). Nhưng từ tết năm 2015, ngẫu nhiên đọc được và xem được ánh nắng huỷ hoại làn da như nào em mới cuống cuồng mua ngay một em để dùng cho mùa hè đang diễn ra. Em lo nắng sẽ làm chảy xệ/sệ da và khiến mình nhăn nheo nhanh già hơn là bị tàn nhang ý, tại em cũng yêu tàn nhang của em lắm. Hii.
    Chúc chị mau khỏi ốm và cám ơn chị về bài viết đầy ý nghĩa. Hihii.

    1. Hihi, hi vọng bỏ bùa đc em thêm ở các bài khác :”> Làm bloggers thích nhất là được đọc comments của bạn đọc em ạ, dù ngắn dù dài đều có nghĩa là bài của mình được đọc.
      Uh, chị phải cảm ơn những cuốn sách đã bên mình rất nhiều. Sách là bạn của chị trên những cung đường rong ruổi khắp nơi. Sách làm cho những chuyến đi khó phai hơn (hầu như mỗi lần đi chơi chị đều ngốn 3-4 quyển, đọc khắp mọi nơi, trên tàu, trên bus, trong lúc đợi xe, trước khi đi ngủ…) Có những thứ chẳng viết ở đâu cả, chỉ viết trong sách thôi. Gặp được một cuốn sách hay như gặp được một người bạn tri kỉ vậy. Gập sách lại, không còn đọc nữa nhưng cảm như bạn và linh hồn bạn vẫn ở đâu đây, vẫn theo mình trong từng bước của cuộc đời… Có những lúc buồn nhất, chị lại cầm 1 cuốn bất kì lên để đọc cho quên…buồn. Người khác có thể nghe nhạc, còn chị lại đọc. Hihi.
      Về kem chống nắng, chị vẫn cố gắng bôi đầy đủ vì chị cũng yêu làn da của mình :”> nhưng đôi khi nào đó nếu thấy việc đó làm mình hơi oải/mất vui thì tội gì mà phải buồn nếu mình hoàn toàn có thể chọn bôi ít đi nhỉ he he. Chịu khó che chắn kĩ hơn là đc ^^ Tàn nhang trông dễ thương mà, mong em có thể bảo vệ da tốt nhất để da không bị chảy xệ nha 😉
      Cảm ơn em vì lời chúc 😉

      1. Chị ơi chị có thế mật bí chị hay đọc sách gì không ạ? 😛 Chị hay review được nhiều sản phẩm khiến các chị em tin tưởng, nên em tin là những cuốn sách chị đọc cũng sẽ rất hấp dẫn hihiii .

  9. Chào chị GG!!
    Em rất hay vô blog của chị cũng như chị Bob để đọc review về các sản phẩm, và thực sự là điều đó đã giúp em rất nhiều trong việc lựa chọn các sản phẩm tốt. Tuy nhiên, em chỉ lặng lẽ like lên FB thôi chứ cứ ngại ngại comment mà hnay bài này của chị em tâm đắc quá nên phải viết thôi. Em rất rất thích suy nghĩ của chị, hãy làm những gì mình thấy thoải mái nhất, đừng nên vì một quy luật nào cả. Em chia sẻ một điều không liên quan tới mỹ phẩm lắm, đó là chuyện ăn mặc ạ. Em mặc đồ thì đơn giản và sạch sẽ thôi, chứ không hề thời trang hay theo mốt gì hết. Trước đây em cũng bị không ít lời nói về việc này, như là mặc xấu, đơn giản quá, không có điểm nhấn bla bla, và ít nhiều, em có bị tâm lý. Sau đó mỗi khi ra ngoài với bạn bè em luôn luôn căng thẳng bởi việc mặc cái gì, có bị chê không, nhưng rồi sau khi tình cờ một dịp gặp một chị stylish khá nổi tiếng, em có xin lời khuyên từ chị đó để biết cách ăn mặc hơn thì chính chị đó là stylish nhưng đã khuyên em mặc kệ các quy tắc, mặc kệ người khác nói gì, miễn không quá hở hang và phản cảm, thì trang phục mà em thích mặc chính là trang phục đẹp nhất! Từ đó em mới hiểu chuyện đừng tự làm phức tạp mọi thứ lên, dù là skincare hay make up hay dress up, đôi khi bỏ bước này nhảy bước kia cũng ko có gì là quá bi kịch hết, không nên cứ ép bản thân làm những việc không thoải mái làm gì.
    Một lần nữa, em thực sự rất thích bài viết này của chị. Cảm ơn chị GG!!
    Ah mà em có sở thích là sách giống chị, em đọc cũng đủ thể loại, tháng nào cũng lê la một đống về nhà, truyện này truyện kia sách kỹ thuật cũng có nữa ( tại em học KT ạ), em chỉ ko đọc ngôn tình.

    1. Cảm ơn chia sẻ của em nhé, câu chuyện của em có lẽ ai cũng nên trải qua để biết bản chất của mình thực sự là gì, mình nên làm gì, và như thế nào để thật tự tin. Chị rất thích câu này của em “đừng tự làm phức tạp mọi thứ lên, dù là skincare hay make up hay dress up, đôi khi bỏ bước này nhảy bước kia cũng ko có gì là quá bi kịch hết, không nên cứ ép bản thân làm những việc không thoải mái làm gì” ❤

  10. Ôi e thích bài này của c quá xxxxx
    Đúng là làm gì mình thích, mình vui là đc. chăm sóc da để mình thoải mái mà lại khiến mình khó chịu đúng là ko nên. Mà ko chỉ dưỡng da, cả csong cũng vậy, làm gì mà mình ko thoải mái, thì làm bớt đi hoặc kệ đi cho zui xD

    Nhg bôi ít kcn thì chả sao nhg cứ rửa mặt thì phải rửa cho đủ sạch ko thì lãnh hậu quả lắm =))))))

  11. ôi c tin không, nói sợ c buồn chứ đây là lần đầu tiên e comment bài viết của c đấy.T.T Mấy lần chỉ đọc không thôi c ạ, rất ngại comment ý c :p Nay bài viết của c k nói về review sp, k nói về skincare… E đọc mà cảm nhận nó như c đang tâm sự, hoài niệm về thời tuổi trẻ vậy đó. Rất thú vị c ạ

  12. ôi c tin không, nói sợ c buồn chứ đây là lần đầu tiên e comment bài viết của c đấy.T.T Mấy lần chỉ đọc không thôi c ạ, rất ngại comment ý c :p Nay bài viết của c k nói về review sp, k nói về skincare… E đọc mà cảm nhận nó như c đang tâm sự, hoài niệm về thời tuổi trẻ vậy đó. Rất thú vị c ạ Không hiểu sao e up cm dài như này lại k được huhu

    1. Chị không bùn đâu vì như thế thì bùn suốt ngày, vài nghìn bạn đọc mà blog chỉ có vài chục comments thôi. Nhưng comment hôm nay của em làm chị vui nè ^^ Cảm ơn em 😛

  13. chị ơi, em vote 5* cho bài của chị,e chưa biết mặt chị, cũng chẳng biết chị là ai, chỉ biết chị thông qua những câu chữ. Phụ nữ chúng ta chỉ cẩn hiểu bản thân mình, sống vui và thoải mái với những lựa chọn là đủ rồi chị nhỉ

      1. à mà chị ơi em đang tăm tia sulwhasoo, trong cơn điên em đã mua cushion của nó, được tặng kha khá sample, cushion em thấy hơi ẩm so với da hh dầu của em, mặt nạ ngủ cực thích chị ơi, e ít khi khen cái nào như vậy, laneige không bằng, đó là đối với da em thôi. Chị dùng serum sul rồi review nhé, đang mong ngóng từ chị

  14. Em đọc Blog chị đã lâu nhưng đây là lần đầu tiên em phải log in để comment vì quá thích! :x, phụ nữ đẹp nhất khi hạnh phúc ạ!

  15. E thích bài này của chị quá, đúng là lắm lúc làm blog có những lúc em lên cơn mua cái này cái kia nhưng rồi có những ngày những tuần kiểu bỗng dưng không có cảm giác gì với chúng nó luôn, lắm khi cũng tạm dừng lại tất cả vì e cần tìm lại cảm xúc để chia sẻ và viết blog. Em tâm đắc nhất nhất là đoạn cuối khi c nhắc đến kcn í, nhiều bạn thật sự quá xì trét vào việc chăm sóc da khiến nó trở thành một giai đoạn kiểu cực nhọc thay vì enjoy chị nhỉ. Em cũng lắm khi tung tăng ra đường ko kcn lắm (hihi tất nhiên là không phải thường xuyên) =))

    1. Uiiiii hôm nay chị mới đọc đc comment này của Linh :”> Cảm ơn em, đúng là nhiều khi cần phải cho bản thân khoảng trống để tìm lại cảm xúc để chia sẻ và viết blog ❤

  16. Tối nay tình cờ đọc được bài viết này của chị, em như thấy mình ở trong đó đấy ạ. Thấy lòng yên lắm. Em cám ơn chị nhiều 🙂

      1. hì, vui thì không vui lên nhưng bài viết làm em tin tưởng hơn vào sự lựa chọn của mình ạ :3 em cảm ơn chị rất nhiều, chúc chị luôn hạnh phúc và viết thêm nhiều bài như thế này chị nhá ❤

  17. Em mới đổi themes à? vào blog lạ thế!
    Thỉnh thoảng c vẫn vào đọc lại các bài viết cũ của em để tham khảo. Bài viết này là một trong các bài viết chị thích nhất này. Từ bài này chị bắt đầu cảm thấy yêu thích tính cách của em – một cô gái rất thú vị trong mắt chị. Như chị với bạn chị vẫn thường hay nói là sao lại có người đẹp cả người lẫn nết như thế! không tâng bốc tí nào đâu. Nhưng mà hồi hộp đến hôm gặp em quá! 😡

  18. Bài của chị cũng khá lâu rồi nhưng giờ em mới lang thang đến chỗ này :”> em ko hay để lại cmt gì vì kiểu đọc xong là đi tìm hiểu nghiên cứu cái lọ cái chai cơ mà đến đây em chỉ muốn khoe với chị là: em ghét bôi kem chống nắng. Và lúc nào ở nhà là em ko bôi luônnnnn he he he da em dầu nên cũng cần loại kcn no sebum 😦 ra ngoài hnao ko bôi là da nhanh đổ dầu hơn, xạm xạm nữa 😦 nên dù ko thích nh vẫn phải phụ thuộc… Cơ mà kiểu thấy như có người đồng cảm vs mình khoản ở nhà là khỏi bôi kcn ý =)) thank c nhiều! Các bài viết của chị cực kì hữu ích nhé ❤ những sp e dùng mà trùng vs review tích cực của chị là em đều thấy nó ổn luôn nhá =)) monh rằng chị sẽ kiên trì theo đuổi nghiệp beauty blogger ❤

    1. Hì, cảm ơn em. Nếu việc bôi kcn làm em thấy phiền lòng, thấy ít vui thì cứ skip cũng đc 🙂 nhưng cố gắng mỗi ngày bôi 1 tí tẹo 1 tí tẹo dần dần tăng lên xem sao em ạ. Đến ngoài 30 tuổi khi da bị trùng, bị nếp nhăn lúc đó e sẽ thấy kcn là thứ ít tốn kém nhất nhưng lại có tác dụng chống lão hoá tốt nhất đó ^^ Nhưng đúng là ở nhà thì lười tí cũng đc 😀 miễn là mình thấy thoải mái và vui vẻ là đc em nhỉ!! ^^

  19. công việc của chị có liên quan đến viết lách không chị. nó như một câu truyện ngôn tình, càng đọc càng thích,

  20. Đọc blog chị nhiều rồi mà cứ âm thầm tàu ngầm thôi :”> Đọc đến phần chị thích nhất là đọc các comt nên em comt luôn cho chị vui và có động lực viết tiếp hihi

  21. Haiz nỗi lòng của em cũng y hệt như chị. Hồi đấy bay nhảy khắp nơi, da đen thì có đen nhưng vẫn rất đẹp, không có tí mụn. Từ khi dùng kem chống nắng, da trắng lên nhiều, nhưng mụn cũng nổi nhiều hơn. Mỗi lần em đi ngoài đường về, tẩy trang xong soi gương dưới ánh đèn thấy mụn ẩn ngày càng nhiều mà lòng càng chua xót chị ạ 😦 nhưng vẫn ko thể dứt, sợ bị lão hoá, bị thâm, bị nám. Là con gái thật khổ biết bao 😦

  22. bài viết rất hay và chân thực . cảm ơn c đã kể cho chúng em nghe nhưng tâm sự tuyệt vời đến vậy ❤ ❤

  23. Biết dến bạn đã lâu, follow facebook page cũng được 1 thời gian dài rồi, thỉnh thoảng cũng vào đây đọc bài viết của bạn nữa. Nhưng hôm nay mới dành thời gian đọc move back từ những bài viết đầu tiên của bạn, đọc được hơn nửa bài viết của bạn rồi, và thích nhất là bài này. Đọc sao mà nhớ ngày xưa 18 20 thế, thấy nhiều ơi là nhiều hình ảnh của mình trong đấy. Thanks so much for sharing

  24. Dạ em chào chị, chị cho em hỏi là em muốn mua KCN elta MD ạ, nhưng em tìm hoài không thấy ai bán hết ạ, chị có thể tư vấn cho em vài chỗ với được hông ạ.
    Em cảm ơn chị và chúc chị nhiều sức khỏe để tiếp tục viết những bài chia sẻ như thế này cho tụi em với nha chị.

  25. Lần đâu tiên đọc blog của bạn, đọc mấy bài viết về kcn xong thấy bài viết này đọc xong thấy thích ghê. Cách viết rất dễ thương, đúng là nhiều lúc mình quá quan tâm về skincare nên lúc nào cũng để ý xem sản phẩm mình đang dùng không biết có cung cấp đủ ẩm không, không biết sản phẩm đó có tốt không, lâu lâu không thèm đánh bất cứ kem dưỡng nào trên da, dễ mặt mọc như vậy đi ngủ, cũng có cái thú của nó.

Leave a reply to kiều chinh lã Cancel reply

This site uses Akismet to reduce spam. Learn how your comment data is processed.